Thứ Sáu, 2 tháng 9, 2011

ÔNG NỘI


Tôi không biết bắt đầu từ đâu để nói về ông nữa, nhưng mỗi khi nhắc đến nội trong lòng tôi luôn luôn kính trọng ông dù khi ông có mắng mỏ hay trách móc gì tôi.
Chắc hẳn hai tiếng "Ông nội" đã rất gần gũi,quen thuộc với rất nhiều người, kể cả tôi. Nó đã nhắc tôi nhớ về ông của mình bằng hai tiếng thân thương đó. Nhưng giờ đây,tôi mới nói ra được những suy nghĩ tôi chưa bao giờ nói với ai về ông.
Ông là một con người quá đỗi giản dị và đạm bạc. Nhìn ông, không ai có thể biết rằng trước kia ông đã từng là một Chánh văn phòng Tỉnh ủy liêm khiết. Về già ,khi nghỉ hưu rồi ông vẫn muốn cống hiến cho xã hội, những bài báo do chính tay ông viết về những vấn đề ông cảm thấy chưa hợp lí trông cuộc sống.Ông là một con người ngay thẳng. Những cái gì ông cảm thấy chưa phù hợp là ông nói thẳng ngay,không vòng vo quanh quẩn. Đôi khi, ông nói như vậy cũng làm người khác hơi tự ái cá nhân, nhưng trong lòng họ cũng biết là ông chẳng có ý gì. Cả cuộc đời ông vất vả chăm lo cho gia đình chu đáo. Khi về già là lúc ông được nghỉ ngơi, ai dè vì ông là con trưởng nên cũng phải giải quyết nhiều việc trong gia đình.Nằm sâu trong đôi mắt của ông là những năm tháng cực khổ, gian nan nhất. Số phận của ông thật éo le. Bà bị bệnh nên đã qua đời sớm, để lại mình ông chăm lo cho ba đứa con trai.Mấy năm sau, một đứa con trai của ông đã ra đi theo mẹ, khiến ông càng đau xót hơn vì số phận của mình. Ông đã khổ biết bao nhiêu, nhưng giờ ông cũng đuợc đền đáp xứng đáng khi những đứa con của ông đều thành đạt và đã phụng dưỡng ông lúc tuổi già sức yếu. Ông luôn chỉ bảo con cháu từng li từng tí, kể cả việc nội trợ ông cũng dạy tôi- vì ông chỉ sống một mình nên những công việc nội trợ trong gia đình ông đều làm cả. Ông nấu ăn rất ngon. Những món ông nấu, có những món không hợp khẩu vị nhưng tôi luôn cảm thấy ngon vì chúng luôn có gia vị yêu thương.Ông rất thích cây cảnh. Nhà ông như một vườn cây với đủ các loại cây nhiều sắc màu. Những cây hoa đó do chính tay ông trồng và chăm bón. Đó cũng là một thú vui của ông trong những lúc rảnh rỗi.
Còn rất nhiều điều mà tôi không thể nói hết về ông. Mấy dòng tâm sự ngắn ngủi này cũng phần nào giúp tôi nói ra những điều thầm kín mà tôi chưa hề tâm sự với ai.Tôi luôn luôn kính trọng ông.

1 nhận xét:

  1. Cháu Thùy Dương thân yêu của ông ! Ông rất xúc động khi đọc bài của cháu viết về "Ông nội", lại là bài đầu tiên trong trang blog congchuacandy.Ông thật sự ngạc nhiên và bất ngờ về sự hiểu biết của cháu về ông và tình cảm của cháu đối với ông. Tình cảm đó sẽ là nền tảng cơ bản giúp cháu vượt qua những thử thách trong cuộc đời.Đọc blog của cháu ông càng thêm yêu thương cháu, tin tưởng cháu sẽ từng bước hình thành nhân cách và nghị lực, làm được nhiều việc có ích cho gia đình và xã hội. Cám ơn tình cảm của cháu đối với ông.

    Trả lờiXóa